Bài của anh Dương Vũ, khách hàng của chúng tôi.
Vợ mình vốn là tín đồ của thực phẩm chức năng, thị lúc nào cũng chỉ nhăm nhăm lên mạng tìm các loại thực phẩm chống lão hóa, dưỡng da, mượt tóc, bổ sung collagen, vi chất… trên rừng dưới biển về áp dụng. Mình thì ngược lại, chả mấy tin vào những thứ này, thành ra trong cái sự sôi động của thị trường, mình cũng chả quan tâm, để ý gì. Đợt rồi, không biết nghe ai giới thiệu, mà thị về tuyên bố là từ mai sẽ bổ sung vào bữa cơm hàng ngày nấm đông trùng hạ thảo, chí ít thì một tuần cũng phải vài bữa.
Nghe thị nói, mình tý thì sặc. Đặt chén nước đang uống dở xuống bàn, mình mới cười hỏi: Thế em có biết nấm đông trùng hạ thảo nó đắt hơn vàng không, mà em định đưa vào bữa cơm hàng ngày?
Mơ à? Thị gân cổ lên cãi ngay, có mà anh chả biết gì thì có. Nấm đông trùng hạ thảo ăn nhau là ở cái thành phần tinh chất axít cordiceptic, cordycepin, adenosin…thôi, em tìm hiểu kỹ rồi. Bây giờ người ta đã nuôi cấy được quy mô trang trại, mà tinh chất của loại nấm nuôi còn cao gấp hàng trăm lần loại tự nhiên nhé. Em thấy công ty NAM HUFI chỗ con bạn em ấy, cũng nuôi được loại này, sản phẩm có cả loại tươi và loại khô. Tha hồ tiện dụng nhé.
Nghe thị thao thao về tinh chất, về tươi, khô, với những cepin, nosin, ceptic, tôi vội xua tay bảo, thôi tùy em, đông trùng hay tây trùng gì cũng được, anh không quan tâm.
Tưởng thế là xong, ai ngờ hôm sau đi làm thì nhận được tin nhắn điện thoại của vợ. Anh ơi, để ý điện thoại có bạn ship hàng gọi nhé. Chỗ anh gần nên em bảo họ ship đến chỗ anh. Hôm nay em đặt mấy hộp nấm đông trùng hạ thảo, mai cuối tuần nhà mình ăn lẩu gà. Lúc nào nhận được thì nhớ cho vào tủ lạnh công ty, khi nào về thì nhớ cầm về cho em nhé.
Hôm sau, trong lúc vừa chế biến thị lại vừa thuyết giảng, nào là ăn cái này đàn ông thì tăng cường sinh lực, phụ nữ chống lão hóa, trẻ con chống còi xương, suy dinh dưỡng. Lại tăng cường sức đề kháng nữa, em đảm bảo mùa đông này nhà mình cứ ăn cái này đều đều thì dứt khoát không có ai bị cúm cho mà xem. Vừa lợi cho sức khỏe mà giá thành lại rẻ, có mấy trăm nghìn một hộp, dùng kinh tế, chả vứt đi đâu tý nào. Nấm tươi thì tý nữa ăn với lẩu, cái đế thì phơi khô ngâm rượu. Còn mấy hộp nấm khô kia, thích thì ngâm rượu, không thì pha dùng như trà cũng tiện. Thế là tuần vài bữa, mỗi khi xào rau, nấu canh là thị lại cho một ít nấm vào. Cuối tuần không có việc phải đi xa, là y như rằng thị lại tổ chức cho cả gia đình ăn lẩu, dĩ nhiên, món không thể thiếu bao giờ cũng là hộp nấm tươi NAM HUFI.
Chả biết có phải do ăn nấm hay do gì, mà thằng cu thứ hai nhà mình ngày trước lười ăn kinh khủng, còi dí ra, cứ thay đổi thời tiết là ho với sổ mũi. Thế mà mấy tháng gần đây thấy đỡ hẳn, mùa bụi mịn năm nay, trộm vía chưa bị ốm lần nào. Lại béo ra, nhìn hoạt bát hơn hẳn. Mụ ngan già nhà mình, cuối năm nhà bao việc, vậy mà lúc nào cũng thấy mụ vui vẻ, líu lo, chả mấy khi cáu gắt nữa. Hôm nào nấu cơm cũng hỏi, bố có ăn nấm không, để mẹ cho thêm vào canh. Còn mình, cũng chả biết có phải do ăn nấm hay không, mà thức khuya xem bóng đá vô tư, hôm sau vẫn đi làm bình thường.
À, lại khỏe hơn khoản xúc than, gì chứ một tuần mà không được xúc mấy chục tấn than là thấy trong người bứt rứt lắm. Bây giờ ra đường, gặp em nào ăn mặc hở hang một tý là mình phải đút tay túi quần ngay, chứ không có thằng em nó cứ ngỏng cổ lên nhìn, nói gì nói cũng ngại ngại là, chứ chả? Cái này chắc do nấm NAM HUFI là thủ phạm, mà thôi cứ kệ đi, hehe.