CHUYỆN TÀO LAO 4 Tháng Một, 2020

CHUYỆN TÀO LAO

Nhà biên kịch Đỗ Trí Hùng

1 – Trước tết tây, phong độ ái ân khá sa sút bởi nhiều nguyên do như kịch bản đéo ai mua, vài thằng đạo diễn youtube mua thì quỵt nhuận bút, đkm, rất cay đắng. Chửi nhau đâm bức xúc sì troét, thế là, vốn thường ngày hai phát sáng hai phát tối, gần tết chỉ một phát tối khiến vợ mặt sưng như cái thớt, đá thúng đụng nia rất là căng thẳng.

Thấy bảo đông trùng hạ thảo là món bổ dương, bèn đặt mua một lạng từ anh Bùi Trọng Lịch. Anh Lịch này vốn là tay buôn thượng vàng hạ cám, nhưng thơ văn lai láng, khá đẹp trai tuy mặt hơi đần, lại là admin của nhóm người nhà quê, nhóm này toàn giai thanh gái lịch, nên mặc dù biết mua đông trùng hạ thảo trên mạng rất dễ vớ phải hàng đểu, tôi vẫn gửi gắm lòng tin nơi gã mặt đần. Dù sao, mặt đần thì thật thà, các bạn cứ tin tôi đi.

Từ hôm có đông trùng hạ thảo, tôi cần mẫn sáng châm trà sâm chiều cháo hạt sen cách thủy, hok rất đều đặn. Gần tết thì phong độ trở lại phừng phừng, ngày hai phát đêm hai phát.
Vợ tôi lại ngoan hiên như xưa, mỗi lần ân ái xong thường má đỏ hây hây mắt đen lúng liếng, thì thào tai tôi:

– Anh già mà phong độ, đến thằng Sửu xe ôm đầu ngõ, giai ba mươi khỏe như trâu cũng không lại được với anh!

Được nàng khen kèm nụ hôn âu yếm, tôi sướng lắm!

Nhưng rồi tôi giật mình, thế đéo nào nó lại so mình với thằng Sửu xe ôm, hả giời?

2 – Nhờ món đông trùng bất hủ do anh Bùi Trọng Lịch giồng như giồng hành trong vườn, tôi thấy khỏe khoắn, năng lượng tràn trề, bèn đi tập gym. Phòng gym có nhiều em tập, mông cong vú nở vô cùng hấp dẫn, tôi bèn về khuyên vợ.
– Em nên đi tập gym đi, ở phòng gym nhiều đứa phom người không đẹp như em, nhưng chúng tập tành nên mông ra mông vú ra vú, đẹp lắm. Em mà tập thì cực đẹp luôn.
– Chúng nó trẻ, em thì già rồi tập thể dục ở nhà là được! – Vợ tôi chối đây đẩy.
– Già là già thế đéo nào, phòng tập có một bà tầm cỡ bà Hợi ( Hợi là tên mẹ vợ tôi) mà cũng tập rất chăm chỉ, nom khỏe và đẹp lắm! Rất trẻ so với tuổi!

Vợ tôi ậm ừ khất lần, bảo xong vụ tết thì tập.

Hôm nay, tôi ra tập gym. Bà Hơi – tôi đặt tạm thế – đi qua, nhìn tôi mỉm cười, mắt lúng liếng. Tôi suýt buột miệng “ cháu chào cô” thì bà ấy đã cất nhời trước:
– Em chào anh! Người anh đẹp anh ạ! Anh mà chịu tập, chỉ vài năm sẽ ngon chả kém thanh niên!

Tôi sướng quá phổng cả mũi.

Xong tôi giật mình, một bà cỡ mẹ vợ tôi chào tôi là anh xưng em ngon lành thế, thì nghĩa là sao, hả giời?

Ảnh 1 – Đông trùng hạ thảo của anh Bùi Trọng Lịch

Ảnh 2 – Bà mẹ vợ tôi đang tập gym (đang trong máy tôi).

Bình luận